Tôi xin kể tiếp câu chuyện (đơn giản mà lại phức tạp) xung quanh vụ nữ y tá trấn lột 1.000.000 đồng của ông Lãnh:
Sau cả ngày 28/7 ( chị Phương Bích có 1 bài viết:"...1 ngày lang thang ở bệnh viện Hà đông") tôi bắt đầu 1 chiến dịch tấn công:
Sáng 1/8 / 2014:chúng tôi gồm chị Giang,chị Bich,chị Mai và tôi có mặt tại sở y tế Hà nội (sô 4 phố Sơn tây Hà nôi) theo lịch hẹn của ông bí thư đảng ủy kiêm phó giám đốc sở y tế Hà nội,nhưng rất tiếc là ông phó giám đốc đang vội đi họp gấp vê chuyện dịch Ebola,vậy là cuộc gặp bất thành !
Sau nhiều ngày chờ đợi không có trả lời gì từ phía bệnh viện,ông Lãnh đã trở về Bình dương,chúng tôi không dừng lại và tiếp tục tấn công :
1 hôm tôi nghe điện thoại của ông Lãnh báo tin:"...cụ ơi,tên nữ y tá gọi điện hỏi địa chỉ nhà con ở Bình dương để gửi trả con 1 triệu đồng,con không nói địa chỉ.vì con không nhận tiền theo kiểu ấy.
Vài hôm sau,ông Lãnh gọi điện cho tôi nói:"...Cụ ơi,nó hỏi bên trụ sở tiếp dân,nó biết địa chỉ nhà con,nó gửi tiền qua bưu điện trả con,nhưng:con không nhận,người bưu tá đi về .
Tóm lại nó muốn trả tiền ông Lãnh,nhưng không được.
Tôi tiếp tục liên lạc với sở công an Hà nội,được biết hồ sơ vụ này đã chuyển đến PA83 ( An ninh phụ trách y tế),
Sau đây là những chi phí xung quanh vụ y tá trấn lột tiền của bệnh nhân Lãnh:
Ngày 23/7/2014: tiền xe từ Hà nội vào Hà đông là 130.000đồng x 2 lượt = 260.000
Ngày 28/7/2014: tiền xe từ Hà nội vào Hà đông là 130.000đồng x 2 lượt = 260.000
Ngày 1/8/2014 : tiền xe đi đền sở y tế Hà nội là: 75.000 đồng x 2 lượt = 150.000
Tiền ông Lãnh gửi đơn chuyển phát nhanh đến các cơ quan:Sở y tế,sở công an,giám đốc bệnh viện (12.500 đồng x 3=37.500 đồng.)
Tiền điện thoại đến ông bí thư đảng ủy sở y tế,ông giám đốc sở y tế, ông trưởng phòng PA83 (ông Tân,3 lần),ông Chính phó phòng PA83 2 lần,cán bộ Ngọc của phòng PA83 2 lần.ông trưởng phòng hình sự ( PC 45) 1 lần.
Sơ bộ những tiền đã rõ số là: 707.500 đồng,tiền điện thoại thì tôi không thể tính kỹ được vì có cuộc gọi ngắn,có cuộc gọi dài...
Nhưng tiền là 1 chuyện,"thời gian" mới là đáng quý,tất cả chúng tôi đã bỏ ra bao nhiêu và không phài chỉ mình tôi,mà còn làm phiền nhiều người nữa:( sơ bộ cũng là 16 người phải trao đổi,bận tâm vào việc này,chưa tính đến ông Lãnh là người bị nạn,và chính tên y tá Cướp tiền cũng không sung sướng gì đâu.
Trên đây chỉ là 1 thí dụ cụ thể,mọi việc vẫn là ở phía trước,tất cả đều do chuyện của Y đức đã xuống tận cùng của sự "Khốn nạn".và cũng thể hiện cách giải quyết của các cấp không nghiêm túc !
Nếu họ theo cách giải quyết ban đầu của tôi thì chỉ sau 15 phút là dứt điểm.
Chỉ cần Y tá đưa tiền tận tay ông Lãnh và xin lỗi ông Lãnh trước sự chứng kiến của mọi người,thế là xong ngay.
Còn nếu không làm như vậy thì chúng tôi sẽ "Đi đến cùng" để tìm được công lý!
Cũng là 1 điều chứng tỏ Y đức của tên nữ y tá bệnh viện này đã tới tận cùng của sự "Khốn nạn".
Như thế ở Việt Nam là bình thường thôi!
Trả lờiXóa